Bác ái nguyên ngữ là yêu người. Nó là sự tương thân, tương ái. Người có lòng bác ái là người tự nguyện chia sẻ những gì thuộc về mình cho người gặp cảnh khó. Họ sẵn sàng nhường một phần bát cơm họ ăn để làm ấm lòng người cũng đang đói vì nhớ rằng « một miếng khi đói bằng một gói khi no».
Nhưng, có vẻ như kinh tế càng đi lên thì lại có nhiều trường hợp trục lợi lòng bác ái. Người ta không quên những ồn ào khi một người nổi tiếng “quên” không đem tiền quyên góp được từ những nhà hảo tâm chia cho người khố khó nơi vùng lũ như đã hứa. Người ta cũng nghe thấy những ồn ào liên quan đến tiền bạc cúng dường của buổi lễ khất thực tượng trưng ở ngôi chùa nào trong dịp lễ Vu Lan báo hiếu. Tưởng như bác ái bị chìm nghỉm khi mắt thấy tai nghe quá nhiều sự tráo trở, sự vô lương để chỉ chăm lo thu vén lợi ích cá nhân.
May thay, khi nhìn ngắm xung quanh, ta vẫn thấy lòng bác ái được thể hiện bằng nhiều cách. Mới sau buổi học về bác ái thôi, tôi đã thấy bạn mình chia sẻ về tấm lòng nhân ái của hai chú lái xe ba gác tặng xăng cho bạn ở trên đường Tây Thạnh, quận Tân Phú, TPHCM. Hai chú tự nguyện giúp, không chút toan tính vì không muốn thấy bạn phải khó nhọc dắt xe tìm mua xăng. Không ai bắt hai chú phải làm như vậy, nhưng tấm lòng thực sự muốn giúp đỡ người khác đã thôi thúc hai chú tự nguyện thổi xăng từ xe của mình để giúp đỡ người dưng như bạn tôi một cách vô tư, không toan tính.
Tôi cũng liền nhớ đến cô học trò Phạm Ngọc Trâm, ở trường Tiểu học Duy Ninh, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình. Ngọc Trâm mới 11 tuổi nhưng đã 4 năm cõng bạn em là Nguyễn Thị Trang đến trường. Chính Ngọc Trâm cũng là người chủ động giúp đỡ Trang trong sinh hoạt hàng ngày. Nếu không có tấm lòng chia sẻ, mong muốn giúp đỡ người khác bằng chính sức lực của mình, làm sao cô trò Ngọc Trâm có thể kiên trì thực hiện thường xuyên công việc khó nhọc ấy.
Lòng bác ái ở trong xã hội không hẳn cần phải thể hiện bằng tiền mà nó bằng những hành vi đúng vào lúc người khác cần như cho xăng, cõng bạn…
Còn ở nhà, nơi gia đình, trong cuộc sống hàng ngày, nếu ngẫm ra ta cũng gặp không ít lần được hưởng lòng bác ái của người thân, thường ta hiểu đó là tình thương.
Bố mẹ dù đã nuôi con đi học xa nhà đủ vất vả nhưng vì muốn con không xấu hổ với bạn bè mà cho chủ động gửi tiền thêm cho con mua sắm quần áo. Tình bác ái cũng có thể được thể hiện bằng việc tích góp đủ tiền mua chiếc xe đạp mới cho chồng của vợ chồng nhà nghèo nọ. Chiếc xe tuy không phải là loại đắt đỏ nhưng giá trị là ở chỗ để có đủ tiền mua, cô ấy đã phải chắt chiu tiền bạc, cố gắng làm thêm liên tục trong vòng 3 tháng. Tất cả vì cô ấy muốn cho chồng được thoải mái hơn, an toàn hơn khi đạp xe đi làm. Hay chuyện người con trai mới 6 tuổi đã xin mẹ được giúp trông em.Vì em thấy mẹ mệt mỏi, mẹ cần có người để mắt đến em bé một lúc trong khi bà ngả lưng nằm nghỉ.
Lòng bác ái ở trong gia đình có thể được biểu hiện ra bằng sự quan tâm để người trong nhà được nhiều quyền lợi hơn mà không làm tổn thương đến thành viên khác. Hành vi đó chỉ thật là nhỏ nhưng khiến cách thành viên yêu thương, gắn bó với nhau hơn rất nhiều.
Cho nên, bác ái không phải chỉ người nổi tiếng, người có chức sắc chức danh mới làm được mà ai có ý thức, có khả năng là đều có thể làm được. Bác ái cũng không phải là những gì thật to, thật vĩ đại mà đó chỉ cần là những cố gắng không khiến ai buồn lòng, là cố gắng đem lại nhiều lợi ích hơn cho người khó khăn hơn mình. Bác ái chỉ cần người ta thực sự muốn đem lại điều tốt hơn cho người khác là sẽ được thể hiện ra bằng hành động cụ thể ngay. Ngẫm ra thì thấy làm chuyện bác ái không khó, khó là ở chỗ người ta có thực sự muốn giúp người khác hay không mà thôi.