Tuyết rơi. Một hiện tượng của tự nhiên thuộc về mùa đông ở xứ sở này. Năm trước, không có một bông tuyết nào rơi. Người ta ca thán và lo lắng. Năm nay, tuyết rơi. Người ta hài lòng, vui mừng. Chỉ một hiện tượng “tuyết”,cảm xúc của con người đã có nhiều cung bậc khác nhau. Sự thay đổi cảm xúc của con người trước hiện tượng “tuyết rơi” chẳng có gì kì lạ. Bởi vì trong suốt cuộc đời, con người không tách rời khỏi môi trường sống.
Môi trường sống của con người được chia thành hai. Một là môi trường tự nhiên. Hai là môi trường xã hội. Dựa vào hai môi trường này, con người dùng toàn bộ thời gian sống của mình để tạo nên đời sống của chính mình. Đời sống ấy lại được phân chia thành đời sống vật chất và đời sống về tinh thần.
Vật chất là những gì hiện hữu có thể cảm nhận được bằng năm giác quan con người. Đời sống vật chất là những sự xuất hiện, thay đổi, biến đổi… liên quan đến con người. Nó được biểu hiện thành tài sản hiện hữu thuộc về con người. Như thân hình, dáng vóc, tài sản, của cải phương tiện…. Đó là những thứ đo đếm cụ thể được.
Con người biết về sự tồn tại và tình trạng tồn tại của các tài sản thuộc sở hữu của mình thông qua môi trường sống. Ví dụ như nếu không ai khen dáng vẻ của cô này, cô kia, thì ta không mấy khi để ý đến dáng vẻ của mình. Nếu người ta không trưng ra tài sản mà họ có thì mình cũng không thực sự ý thức được mình đang có những gì…. Không ngạc nhiên khi con người bộc lộ bản tính sở hữu khi sống với môi trường. Con người khát khao khôn cùng về sự sở hữu trong đời sống vật chất.
Còn đời sống tinh thần thì sao? Như tên gọi,tinh thần là cái hiện hữu nhưng vô hình,không dễ gì mà nắm giữ. Bởi vậy,đời sống tinh thần khác với đời sống vật chất.Đời sống tinh thần liên quan đến sự tồn tại, thay đổi, biến đổi những yếu tố tinh thần của con người. Sự hiện hữu của tinh thần thể hiện thành vui hay buồn, hạnh phúc hay đau khổ, cảm xúc hay lí trí, tự do hay trách nhiệm, ý chí rõ ràng hay mông lung vô định… Đời sống tinh thần được bộc lộ bằng thái độ sống. Đời sống tinh thần làm nên cái hồn của con người.
Đời sống tinh thần làm cho người này khác với người kia khi phản ứng với một hiện tượng xảy ra trong môi trường. Người bi quan nhìn thấy hiện tượng xảy ra sẽ lo sợ. Người lạc quan nhìn thấy hiện tượng xảy ra sẽ thấy may mắn. Người có ý chí nhìn thấy hiện tượng xảy ra sẽ biết mình cần làm gì. Người có lối sống đạo đức nhìn thấy hiện tượng xảy ra sẽ nhận thức được kết quả của hiện tượng là hạnh phúc hay đau khổ. Nếu như con người khao khát khôn cùng về đời sống vật chất thì trong tinh thần, con người lại chỉ khao khát một thứ duy nhất. “Khao khát trở nên tốt nhất, hoàn hảo nhất”.
Khao khát “trở nên tốt nhất, hoàn hảo nhất” ẩn chứa trong tâm hồn con người. Khao khát này nảy nở khi con người sống trong môi trường sống. Khao khát này bùng cháy khi con người đối diện với chính mình. Nhờ có nó mà con người biết tốt, biết xấu, biết nên, biết không nên … Khao khát “trở nên tốt nhất, hoàn hảo nhất” cứ thế soi sáng cho tâm hồn con người. Nó dẫn dắt tinh thần con người làm con người có những cách nhìn chính mình, nhìn môi trường sống của mình. Nó làm cho đời sống tinh thần của một cá nhân trở nên phong phú, đa dạng và nhiều màu sắc.
Tuyết rơi, tuyết ngừng rơi. Tuyết có, tuyết không… Chỉ có mức độ khác nhau của “khao khát trở nên tốt nhất, hoàn hảo nhất” trong mỗi người làm cho hiện tượng “tuyết” có nhiều ý nghĩa.